Edit: Leia
“Chỗ này…” Kha Dữ bị gió thổi díu cả mắt, chỉ nói được nửa câu, nửa câu sau đã bị luồng khí lạnh lẽo đột ngột nuốt chửng. Cây dù đen méo mó biến dạng, khung dù bị gió thổi cong vẹo, bầu trời nháy mắt tối sầm. Kha Dữ nhìn không rõ đường, dưới chân lảo đảo lập tức bị gió cuốn ngả vào trong ngực Thương Lục.
Thương Lục ôm ngang eo anh, để mặc chiếc dù bị gió cuốn bay vào màn đêm.
Hơi thở xâm nhập trong nháy mắt còn rõ ràng và ấm áp hơn cả băng tuyết lạnh lẽo. Một tay Thương Lục giữ chặt anh, tay kia giơ lên ngăn cản gió tuyết, bên tay mơ hồ nghe được một câu: “Ngại quá.”
Vất vả lắm mới chạy được vào nhà chính, Kha Dữ giậm mạnh chân, Thương Lục giúp anh phủi tuyết trên người, lại cởi áo khoác phủ thêm. Mái tóc ướt, bàn tay giữa không trung khựng lại trong giây lát rồi tiếp tục phủi phủi, ngọn tóc bị khảy dưới mấy ngón tay làm bông tuyết rơi xuống rào rào.
Chỉ đi vài bước nói mấy câu mà thời tiết đã hoàn toàn thay đổi, vừa rồi nói ra ngoài giải sầu nghe còn hợp lý, hiện giờ đã là lúc nên lo lắng cho an toàn tính mạng rồi. Quả nhiên, điện thoại của Thịnh Quả Nhi lập tức đánh tới: “Anh, anh đang ở đâu thế? Áo phao của anh còn ở đây mà, để em mang đi cho anh nhé?”
Lò sưởi phát ra tiếng lách tách, Kha Dữ ngồi xổm xuống vừa hơ tay vừa liếc nhìn Thương Lục, trợn mắt nói dối cô trợ lý khăng khít như tay như chân: “Không cần đâu, anh về phòng rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play