Edit: Leia
Khoảng 2 giờ sáng, một chuỗi tiếng chuông cửa đánh thức Thịnh Quả Nhi khỏi giấc ngủ không mấy yên ổn. Cánh cửa mở ra, đèn hành lang sáng trưng soi rõ thân thể cao gầy mảnh khảnh của Kha Dữ.
Anh chống khung cửa, khuôn mặt tái nhợt xuất hiện nụ cười nhàn nhạt: “Xin lỗi, anh về muộn quá.”
Thịnh Quả Nhi lập tức tỉnh táo: “Xin lỗi, tại em mệt nên ngủ quên…” Thấy Kha Dữ vẫn còn mặc bộ đồ lúc rời khỏi phim trường, cô vội hỏi: “Có đói không? Hay là ăn chút gì nhé? Anh có muốn tắm không? Để em mở nước nóng cho?”
Kha Dữ xua xua tay: “Anh không sao, em cứ đi ngủ đi.” Động tác ngồi xổm của anh mệt mỏi nhưng đầy cẩn thận, năm con mèo mau chóng vây quanh. Dylan là đứa thích làm nũng nhất, còn chủ động nâng cái đầu tròn tròn lên ủn vào lòng bàn tay anh, chỉ là hôm nay bàn tay chủ nhân nó không ấm áp như ngày thường, mà ẩm ướt lạnh như băng.
Thịnh Quả Nhi rót cho anh một ly nước ấm: “Uống cho tỉnh rượu.” Đoạn cô nàng cũng ngồi xuống theo, vừa nghịch mèo vừa ngây thơ hỏi: “Sếp Thang mở tiệc chúc mừng cho anh đấy à? Tiền thưởng cuối năm nay có tăng lên gấp đôi không?”
Kha Dữ “Ừ” một tiếng, giọng cười trầm thấp yếu ớt: “Đương nhiên phải tăng gấp đôi rồi.”
Mới uống thêm mấy ngụm nước, Thịnh Quả Nhi đã lên tiếng nhắc nhở: “Đừng uống hết, coi chừng ngày mai bị phù mặt. Tối mai anh phải đi event, lại là ngày công bố giải thưởng… Ủa nhưng mà, giữa Argentina và Trung Quốc chênh nhau mấy tiếng anh nhỉ?”
Kha Dữ hơi giật mình, khẽ lắc đầu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play