Edit: Leia
Một bộ phim gồm nhiều cảnh one-take vẫn phải dựa vào một ít thủ thuật cắt nối để tạo ra đoạn chuyển cảnh mượt mà như không. Đối với những fan điện ảnh chuyên nghiệp, tìm ra điểm cắt nối mấu chốt đó cũng là một loại thú vui. Đó có thể là một đoạn màn hình biến đen, một vật thể nào đó lướt ngang qua, hoặc một loạt cảnh quay nhiễu.
Đối với《 Tạm biệt, Angela 》, chỗ khó là phải khiến ống kính nối liên tục để làm liền mạch các phần nội dung. Dù sao đây cũng là ba phần phim về ba giai đoạn lịch sử riêng biệt, nhân vật A Bảo cũng có ba tạo hình hoàn toàn khác nhau.
Thương Lục lựa chọn biện pháp dùng cảnh trong mơ xâm lấn qua hiện thực.
“Cảnh trong mơ xâm lấn hiện thực, nghĩa là phần một chỉ do nhân vật nhớ lại, cũng là cảnh tượng anh ta mơ thấy. Hồi ức kết thúc, giấc mơ cũng ở trên bờ vực sụp đổ. Lúc này cả khu nhà rung chuyển vì vụ nổ, làm diễn viên bừng tỉnh giấc ——” Thương Lục búng tay như muốn đánh thức cảnh trong mơ: “A Bảo tỉnh khỏi mộng, nhận ra mình đang đứng giữa một cuộc chiến. Mặt đất thật sự rung chuyển, đó là tiếng pháo kích hỏa lực bên ngoài, vì thế anh ta đứng dậy ôm súng tiếp tục chạy, ống kính đuổi theo sau, mở ra phần phim thứ hai.”
Phương pháp chuyển đổi từ ảo sang thực khiến cho một giây màn hình tối lại trở nên rất hợp lý, mà một giây đó chính là chìa khóa quan trọng để nối hai đoạn phim.
Stephen rất tán thành cách xử lý này, công việc của ông ta là phải thiết kế và giải quyết cho Steadicam di chuyển thật nhanh, sau đó phải làm sao “ném” được quay phim lên xe tải để đuổi theo đường chạy của Kha Dữ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play