Edit: Leia
Ánh đèn từ máy bay trực thăng phá vỡ màn mưa giữa đêm đen, vội vàng bay về hướng bệnh viện ở trung tâm đảo.
Trong cabin rất hỗn loạn, Kha Dữ ôm chặt Thương Lục, lỗ tai dán sát vào bờ môi hắn, nghe hắn mê sảng lặp đi lặp lại câu “Xin lỗi”, dòng nước phân không rõ là nước mắt hay nước mưa không ngừng lướt qua mặt. Hơi thở Thương Lục rất mong manh, thân thể cho dù được bọc trong chăn dày vẫn lạnh đến đáng sợ. Thấy đôi mắt hắn từ từ khép lại, Kha Dữ ra sức siết cánh tay: “Đừng ngủ, cục cưng ơi em đừng ngủ… Em mở mắt ra nhìn anh đi, Lục Lục… Đừng ngủ… Đừng ngủ…”
“Nói chuyện với cậu ấy! Tiếp tục nói đi, đừng dừng lại!” Nhân viên cấp cứu lớn tiếng ra lệnh. Các biện pháp cấp cứu trên máy bay rất hạn chế, hắn bị sốc nhiệt lại mất máu quá nhiều, mỗi một giây mất thân nhiệt đều đến gần với khả năng mất mạng.
Kha Dữ nức nở, cổ họng nghẹn cứng, phải ra sức hít thở sâu, sau đó run rẩy hôn lên môi Thương Lục: “Đừng ngủ, anh xin em —— Phim điện ảnh còn chưa quay, kịch bản còn chưa xem hết, em muốn quay anh cả đời, em quên rồi sao? Chúng ta còn chưa lấy được Cành Cọ Vàng, cả Gấu Vàng Sư Tử Vàng Quả Cầu Vàng Oscar nữa… Em không làm gì có lỗi hết, em không có lỗi…”
Mike không đành lòng xem tiếp, bàn tay nắm chặt ống quần ướt đẫm.
Kha Dữ ôm chặt Thương Lục vào ngực mình, tay gạt đi lớp tóc mái. Tóc hắn đen làm màu da trở nên càng trắng bệch, “Em nhìn anh, nghe anh nói này,” Kha Dữ nghẹn ngào cố cười một tiếng, nước mắt rơi ào ạt, “… Mỗi ngày anh đều nhớ em, mỗi ngày anh kiên trì chịu đựng chỉ vì muốn xuất hiện trước mắt em một lần nữa. Em không biết mình tốt đến mức nào đâu, anh không nỡ nhường em cho người khác. Nếu em dám kết hôn với người phụ nữ khác, anh nhất định lao đến lễ cưới đá văng cửa giáo đường cướp em đi, không ai ngăn được anh, anh sẽ kéo em cùng chạy, dù em không chịu cũng phải chịu…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT