Đổng Minh Ân nhìn trái tim duyên dáng trên mặt cát, nhìn hai cái tên rồng bay phượng múa bên trong trái tim, rồi lại nhìn cái dấu chân phá hủy hình ảnh tươi đẹp đó, phảng phất như cũng nhìn thấy chiếc ghế lăn của chính mình.
"Lão đại, anh tha cho chân em đi, nó chỉ là không có mắt, thật sự vô tội!" Đổng Minh Ân ngẩng đầu lên, ngước nhìn Trịnh Bằng Khinh, thấy Trịnh Bằng Khinh thần sắc lạnh lùng, liền chuyển sang nhìn Lâm Khiển, ý chí cầu sinh mạnh mẽ khiến hắn vào đúng lúc này thông minh đột xuất, thất thanh kêu lên: "Đại tẩu, cứu em đi!"
Tiếng "Đại tẩu" này cuối cùng cũng khiến thần sắc Trịnh Bằng Khinh hơi nới lỏng một chút, chỉ là giọng nói vẫn lạnh nhạt: "Được thôi, tội không đáng chết."
Đổng Minh Ân trở về từ cõi chết, cuối cùng cũng thở phào một hơi dài, buông tay đang ôm cẳng chân Trịnh Bằng Khinh, lau trán: "Cảm ơn lão đại nhiều, em đi đây."
"Đi cái gì mà đi." Trịnh Bằng Khinh dịch sang một bước, hai tay ôm ngực: "Tội chết có thể miễn, tai vạ khó thoát."
Đổng Minh Ân: "..."
Khóe miệng Lâm Khiển cũng hơi giật giật: "Bệ hạ, cậu vẫn nên bớt xem phim cung đấu đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play