Khi Trịnh Bằng Khinh xuống lầu, các bạn học đã nhận xong lì xì của cha hắn. Vừa thấy hắn xuất hiện, một đám người mắt chứa lệ nóng nhìn hắn.
Trịnh Bằng Khinh cảm nhận được một luồng áp lực vô hình, theo bản năng hai tay che ngực, hỏi: "Các cậu làm gì vậy?"
Đổng Minh Ân xông lên trước tiên nắm vai hắn: "Lão đại, tôi quyết định đời này vĩnh viễn đi theo cậu, không rời không bỏ!"
Lâu Tinh Quang nắm bên vai còn lại của hắn: "Lão đại, sau này cậu có việc gì cứ việc sai bảo chúng tôi, đừng khách sáo."
Chu Đạo Tháp nhìn trái nhìn phải, không tìm được chỗ có thể ra tay, chỉ có thể nói lắp bắp: "Lão đại, cậu chú ý dưới chân, đừng để ngã, có cần tôi đỡ cậu không?"
Trịnh Bằng Khinh im lặng, hắn sao lại có những đứa tiểu đệ không có "tiết tháo" như vậy?
Nhưng sự thật chứng minh, những đứa tiểu đệ "gốc" của hắn còn khá tốt, cái đám "nhập môn" sau này mới thật sự không có giới hạn nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play