_____
Thiệu Tư Giai cũng chỉ hù dọa ngoài miệng thôi, tất nhiên không thể để Trịnh Bằng Khinh ngủ chung với cô, điều duy nhất cô có thể làm là trước khi ngủ đến phòng Lâm Khiển, nhéo tai bọn họ nhắc nhở giữ mình trong sạch.
Khi Thiệu Tư Giai đi rồi thì Trần Thi Dật qua đây gõ cửa, bà nhìn Trịnh Bằng Khinh, ngập ngừng: "Bằng Khinh, con ra đây một chút, mẹ muốn bàn chuyện này với con".
Trịnh Bằng Khinh vốn dĩ đã gấp đến mức không chịu được mà nằm sẵn trên giường, đành không tình nguyện mà mở chăn, đi dép lê ra ngoài.
Trần Thi Dật dẫn Trịnh Bằng Khinh đến ban công, màn đêm bên ngoài tối như mực, từng tòa nhà trong khu nhà đều gắn nguồn sáng hình vuông, giữa màn đêm lạnh giá lộ ra sự ấm áp lờ mờ, đó là ngọn đèn của nhà khác.
Gió đêm rất lạnh, đồ ngủ của Trịnh Bằng Khinh không thể kháng được đông lạnh, chà cánh tay một chút, hỏi: "Có chuyện gì thế ạ?"
Trần Thi Dật do dự một chút mới cẩn thận mà nói: "Mẹ và Nhã Chí vừa bàn bạc, hai người bọn mẹ nghĩ bây giờ con đã lên cấp ba rồi, bài vở rất nhiều, lại còn ở một mình thì không tiện lắm, mẹ không yên tâm nên muốn hỏi ý kiến của con một chút, học kỳ sau để con tới ở đây, Nhã Chí có thể phụ đạo cho con".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play