Hoắc Bình Xuyên không nghĩ chuyện sẽ thành ra như vậy, ông ta âm thầm lật lại toàn bộ quy trình của công cuộc khảo sát trong đầu, thực sự nghĩ không ra có sơ suất ở đâu, cho dù thật sự bị phát giác vấn đề, ông ta vẫn hoàn toàn có thể chứng minh bản thân không dính líu gì tới vụ việc trên.
Nghĩ vậy, ông ta bình tĩnh trở lại, nói: "Vậy tôi cũng muốn hỏi thử xem, là chứng cứ gì đây?"
Hiệu trưởng Khâu nhìn chung quanh văn phòng, các thầy cô mặc dù không hỏi thành lời, nhưng vẻ hiếu kỳ ánh trên mỗi gương mặt đều không thể che giấu, thầy ngẫm, rồi nói: "Chi bằng bây giờ chúng ta hãy về văn phòng tôi rồi hẵng nói."
Chân tướng vẫn chưa được sáng tỏ, nên tránh việc để các giáo viên đàm luận, mà chuyện bây giờ đã bị không ít người biết, Hoắc Bình Xuyên cũng tự hiểu lấy, nếu lúc này mà nói tránh đi chắc chắn sẽ bị hiềm nghi, huống hồ ông ta vẫn có đường lui, để tỏ vẻ mình trong sạch không sợ nghi oan, bước chân vững chắc, ngữ khí boong boong: "Nói ngay tại đây đi, để các thầy cô tự phân xử, chuyện lần này cũng liên quan đến lợi ích của mọi người, chớ để mọi người phải mất niềm tin vào uy tín của nhà trường."
Hiệu trưởng Khâu thấy ông ta đã nói vậy, cũng không ép, nói: "Trò Trịnh nói, các trò ấy cũng đã ngầm thống kê lại điểm về mức độ đánh giá của lớp Bảy và lớp Tám đối với giáo viên của hai lớp, kết quả lại có phần... không khớp với kết quả được trả về từ hệ thống."
Ánh mắt hiệu trưởng Khâu rơi xuống người Bạch Ngạn Trúc, cố ý nhấn mạnh: "Chiếu theo điểm mà trò Trịnh cung cấp, điểm của thầy Bạch hẳn phải đứng đầu trong số toàn bộ giáo viên của cả hai lớp, khác biệt một trời một vực với số điểm được công bố."
Bạch Ngạn Trúc nghe vậy cũng sửng sốt, vốn mất mát vì tình cảm của mình không được học trò đáp lại, thì bây giờ nghe đến đây, thầy cứ ngỡ mình như đang nằm mơ, kinh ngạc nhìn sang Trịnh Bằng Khinh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT