Sau khi Kha Thải Châu bị thôi việc, Hoắc Nghiệp Thụy bị đình chỉ, án gian lận và sự kiện bất công trong việc xét tuyển cũng dần lắng xuống.
Không lâu sau, tin Lâm Khiển từ chối danh ngạch tuyển thẳng được truyền khắp trường, cả Thập Nhị Trung đều lấy làm kinh ngạc, suy nghĩ đầu tiên là Hoắc Bình Xuyên đã lén giở trò gì đó, tin đồn nói bóng nói gió lập tức xuất hiện, kết quả là Hoắc Bình Xuyên, người kỳ này thực sự bị oan, đi đến đâu cũng bị học sinh oán hờn đến đó.
Một hiệu trưởng cao quý như lão ta xưa nay nào có gặp phải hoàn cảnh oái ăm như hiện tại, bấy giờ Hoắc Bình Xuyên mới chợt ý thức được, ông ta đang mất dần uy tín của trong trường, nghĩ vậy, ông ta lại càng thêm căm tức hai cha con họ Lâm.
Nhất là thằng nhãi ranh lòng dạ độc ác hơn xa với tuổi như Lâm Khiển, lúc Hoắc Nghiệp Thụy cạnh tranh với nó thì giả như không hề gì, im lặng chờ thời cơ đạp đổ Hoắc Nghiệp Thụy, bấy giờ mới bắt đầu lòi đuôi, chọn đúng thời điểm mẫn cảm khi mà mọi người đang dồn hết ánh mắt về phía phó hiệu trưởng lão ta thì bất ngờ thọc một dao.
Có trời mới biết, lúc này đây kẻ hy vọng Lâm Khiển có thể thuận lợi nhận đơn cử nhất thật ra lại là Hoắc Bình Xuyên.
Lần đầu tiên trong đời bị học sinh vượt mặt khiến Hoắc Bình Xuyên cảm thấy bực bội, đến cùng vẫn nhịn không được, ông ta nhân lúc ở trong văn phòng cố ý châm chích Lâm Nhã Chí: "Khó lắm trò Lâm mới lấy được suất xét tuyển kia mà, tại sao lại bỏ xuống dễ dàng thế? Tự cao thì cũng có mức độ của nó thôi."
Lâm Nhã Chí thổi nắm đấm: "Một quyền trả lời một câu hỏi, ông muốn hỏi mấy câu?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT