Lúc thường tính tình Lâm Nhã Chí đã nóng nảy, trong trường cũng lưu truyền đủ loại chiến tích ông quẳng bay học sinh, nhưng chẳng ai ngờ tới, thậm chí ngay cả phó hiệu trưởng ông cũng dám đánh.
Bầu không khí trong văn phòng căng thẳng đến tột cùng, Kha Thải Châu ré lên chói tai, chạy vội tới dìu Hoắc Bình Xuyên, đồng thời lớn tiếng trách mắng: "Lâm Nhã Chí, thầy dám đánh cả hiệu trưởng Hoắc, đúng là coi trời bằng vung, tôi nhất định phải kiện thầy, trừ khử loại giáo viên làm ảnh hưởng đến tác phong nhà trường như thầy..."
Lâm Nhã Chí cười lạnh, mắt sắc như dao cứa lên người Kha Thải Châu: "Giám thị Kha, nếu cô mà không phải phụ nữ, hai năm trước tôi đã tiễn cô xuống mồ từ lâu rồi, cô nên tự lo lấy thân mình trước đi thì hơn."
Ai cũng biết xưa nay Lâm Nhã Chí nói đánh ai là đánh chẳng hề nương tay, tuyệt không phải nói suông, Kha Thải Châu hùng hổ gào thét cũng bị dọa câm bặt.
Trong số các thầy cô có mặt tại đây, có người còn kìm lòng không đặng tiếc nuối thở dài... Họ thực sự muốn được chứng kiến cảnh Kha Thải Châu bị đánh!
Bạch Ngạn Trúc và Lâm Nhã Chí dạy chung một lớp, bình thường cũng khá thân, thầy chạy tới khuyên bảo: "Thầy Lâm, thầy bình tĩnh trước đã, có gì từ từ nói."
Lâm Nhã Chí lạnh lùng nói: "Thời gian động khẩu đã hết, nếu hiệu trưởng Hoắc không nghe lọt tiếng người, thế thì động thủ thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT