Hàm Răng Trắng sau khi biết thân thế của Dư Tuệ, thái độ với cô cũng tốt lên không ít. Tuy trong lòng có đồng cảm xen lẫn bất mãn, nhưng cũng không phải cứ cô nói gì là tin ngay. Y vẫn phải đưa cô đi kiểm tra thật giả cuối cùng.
Theo kế hoạch ban đầu, Hàm Răng Trắng dẫn Dư Tuệ về tiền viện, nơi các chủ tử trong Mậu Quốc Công phủ có liên quan đều đang bị tạm giữ, nhân tiện xác minh lời cô nói.
Dư Tuệ cứ thế bị dẫn đi, xuyên qua vườn hoa, núi giả, đình đài lầu các, hành lang uốn lượn, cổng nghi môn… Cuối cùng tới được chính viện – nơi đặt đại sảnh của tiền viện Mậu Quốc Công phủ.
Chưa tới gần, từ xa xa, cô đã nghe tiếng náo loạn, giận dữ lẫn sợ hãi vọng ra. Chủ nhân của giọng nói kia… Nếu không nghe nhầm thì chắc là Đỗ Diệu Tổ – cậu út được lão phu nhân cưng chiều nhất.
Bởi vì Giả mẫu quá mức thiên vị cậu út, nên dù lão Quốc Công đã mất, bà vẫn nhất quyết không chịu chia phần cho con trai của vợ lẽ ở đại phòng – tức cậu mợ của cô, mà cứ khăng khăng giữ lại cục cưng của mình.
Tiếng hét kia vang dội đến mức khiến Dư Tuệ phải nhíu mày.
“Ngươi chỉ là một tên chỉ huy sứ tứ phẩm hèn kém, sao dám làm loạn trong Mậu Quốc Công phủ ta! Từ đường nhà ta thờ cúng chiếu thư thiết khoán do tiên đế ban ngự! Nói gì mà Đỗ gia ta tham ô quân lương, cắt xén tiền cứu tế, dung túng tông thân hoành hành thôn xóm, áp bức dân lành, chiếm đất giấu hộ khẩu… toàn là vu hãm! Dù có người sai, Đỗ gia ta cũng không nhận! Là có kẻ cố ý bày mưu tính kế, nhân lúc hoạn nạn mà giẫm thêm một cước! Ta không phục! Ta muốn gặp ca ca! Ta muốn gặp Hoàng thượng! Đỗ gia ta là công thần, có ơn với triều đình, ta muốn dâng sớ kêu oan!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT