“Những ý tưởng lúc có lúc không của Vân Thiên Nhạn, chắc chắn là do tên quốc sư mặt trắng đó bày ra.”
“Lúc còn rất nhỏ ta đã quen biết nàng ta, nàng ta có thể có tài năng trị quốc gì chứ? Tất cả những điều này đều là do tên quốc sư mặt trắng đó. Nghe nói hắn đã tiến cử không ít người tài năng giúp nàng ta làm việc. Nếu không có tên quốc sư mặt trắng này, lúc này nước Yến sợ là đã loạn thành một nồi cháo rồi.”
Lăng Thi Nhi bị úp mặt vào gối, thân thể không ngừng giãy giụa, rõ ràng không có tâm trí để nghe Hạ Thanh Sơn nói gì. Trớ trêu thay, nàng ta bị Hạ Thanh Sơn ôm càng ngày càng chặt, không có cách nào thoát ra.
Thấy nàng ta sắp bị ngạt đến ngất đi, Hạ Thanh Sơn cuối cùng cũng buông ra, ngồi ở mép giường: “Thi Nhi, sao nàng không nói gì?”
Lăng Thi Nhi chỉ muốn chửi ầm lên, ngươi có phải là người không?
Ngươi - Hạ Thanh Sơn, thử bị úp mặt vào gối, bị người ta ghì chặt xem có nói được không, đúng là đứng nói chuyện không biết đau lưng.
“Đại vương.” Nhưng mà, nàng ta không dám.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play