Bị nhìn thấu, Tuân Tử Hoài cũng không giận: “Ban đầu là do thần biên soạn, sau này các bá tánh cũng tự mình biên soạn, không cần thần giúp nữa. May mắn là bệ hạ nhân từ cho xây dựng thư viện, giúp bá tánh nước Yến đều có cơ hội đọc sách biết chữ.”
Thiên Nhạn bị chọc cười, Tuân Tử Hoài vội vàng nói: “Bệ hạ, đừng cười, cười là thuốc mỡ rơi xuống đó.”
Thiên Nhạn thu lại vẻ mặt: “Ngươi chọc ta cười, còn quay lại trách ta.”
“Vậy xin bệ hạ thứ tội.”
“Xem như ngươi đã lập vô số công lao, tha cho ngươi lần này.”
Thiên Nhạn không nói nữa, mà nghiêm túc xem y thư. Không chỉ xem, mà khi thấy chỗ nào không hiểu còn hỏi Tuân Tử Hoài.
Tuân Tử Hoài tự nhiên cũng nghiêm túc giảng giải. Ban đầu hắn cho rằng Thiên Nhạn chỉ là nhất thời hứng thú, không ngờ từ khi y thư đến tay nàng, ngoài những lúc làm việc khác, trong tầm tay nàng lúc nào cũng có một cuốn y thư.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT