Phế hậu Vân thị tiếp tục nhìn chằm chằm vào miệng giếng. Đương nhiên nàng không thể nhìn thấy tất cả những gì Thiên Nhạn trải qua qua mặt nước trong giếng. Những gì nàng có thể thấy, đều là do Thiên Nhạn và hệ thống cho phép nàng thấy.
“Nhạn Nhi, đợi ta đăng cơ, sẽ phong nàng làm Hậu. Nàng cũng có thể yên tâm ở hậu cung điều dưỡng thân thể, không cần vất vả như vậy. Nàng sẽ được hưởng sự tôn vinh vô thượng, không cần phải lao tâm khổ tứ. Sau này ta sẽ che mưa chắn gió cho nàng, nàng sẽ không bao giờ phải trải qua những sóng gió đó nữa, nàng có chịu không?” Hạ Thanh Sơn cố gắng dùng tình cảm và lý lẽ để lay động Thiên Nhạn.
Mặt hắn đầy thâm tình, quên mất trên mặt có hai vết sẹo vô cùng dữ tợn. Bộ dạng này không những không thể làm người ta cảm động, ngược lại còn dễ dọa người.
“Hiện giờ ta đăng cơ làm hoàng đế là ý muốn chung của các tướng sĩ, lại thêm dị tượng đêm trước, lúc này trong dân gian đã truyền đi khắp nơi.” Thiên Nhạn giải thích: "Nếu ta không đăng cơ, lúc này thiên hạ vừa mới thống nhất, nếu xảy ra chút rối loạn, e rằng lại sẽ bất an.”
“Với lại, tranh đấu giành thiên hạ bao nhiêu năm nay, cũng mệt mỏi bấy nhiêu năm, ta cũng muốn thử xem làm hoàng đế thế nào.”
Trong lòng Hạ Thanh Sơn chùng xuống, khó mà lay chuyển được.
“Đại vương, hay là thế này. Hiện tại là ý muốn chung, ta cứ làm thử xem sao. Nếu có gì không hiểu, ta lại hỏi ngài. Chờ đến khi thiên hạ yên ổn, ta làm hoàng đế đủ rồi, lại nhường ngôi vị cho ngài, thế nào? Tình hình sức khỏe của Đại vương hình như không thích hợp để làm những việc này. Nếu miễn cưỡng đăng cơ, sẽ gây ra sự bất mãn của các tướng sĩ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT