Nàng lục lại trong đầu ký ức về thái độ của nguyên chủ đối với đứa con này. Nguyên chủ rất ít khi ôm nó.
Nguyên chủ hầu như không có thời gian, việc chìm đắm trong tình cảm với con cái sẽ khiến chúng quyến luyến nàng, và nàng cũng không thể yên tâm ra trận. Trong lòng nguyên chủ, nàng cảm thấy vô cùng có lỗi với đôi trai gái này.
Nguyên chủ cho rằng giao hai đứa con cho Hạ Thanh Sơn, hắn nhất định sẽ nuôi dạy chúng thật tốt, không ngờ Hạ Thanh Sơn ngay từ đầu đã không có ý định đó. Trong lòng Hạ Thanh Sơn, Hạ Văn Khiên tuyệt đối không thể kế thừa ngôi vị. Hắn không dạy dỗ Hạ Văn Khiên bao nhiêu, mặc cho cậu bé chơi bời, chỉ để tiên sinh dạy những thứ tương đối dễ hiểu. Vị tiên sinh đó cũng là người do Hạ Thanh Sơn sắp đặt.
Thiên Nhạn vỗ nhẹ vào đầu Hạ Văn Khiên. Hạ Văn Khiên lén nhìn nàng một cái, phát hiện hôm nay không bị mẹ đẩy ra, trong lòng khẽ thở phào nhẹ nhõm. Cậu bé muốn ôm mẹ lâu hơn một chút, chỉ lâu một chút thôi là được.
“Ta tìm cho con một tiên sinh.”
“Mẫu thân ơi, người đang nói với con ạ?”
“Ừm.” Thiên Nhạn nhàn nhạt đáp, lúc này nàng phát hiện Tuân Tử Hoài không biết đã chạy đi đâu: "Ngoài võ học ra, hắn có lẽ có thể dạy con mọi thứ. Người này con cứ tùy tiện dùng, mạng của hắn cũng là của ta, hắn tên là Tuân Tử Hoài.”
Tuân Tử Hoài vừa bước vào đã nghe thấy câu đó, dở khóc dở cười.
“Mẫu thân, người nói là hắn sao?” Hạ Văn Khiên nhìn Tuân Tử Hoài, ánh mắt hoài nghi: "Hắn có thể dạy con ư? Tiên sinh không phải đều có râu rất dài sao? Đâu có đẹp như vậy.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play