“Đúng vậy,” Yin Jiu đậy nắp hộp cơm trưa trên bàn, “tớ đến đây là để ngắm núi Phú Sĩ.”
“Thì ra là vậy.” Mori Ran gật đầu, nhưng vẫn cảm thấy có chút gì đó kỳ lạ.
Yin Jiu hình như không có bạn bè gì ở Nhật Bản.
Trẻ lai vốn đã không được giới chủ lưu ở Nhật hoan nghênh, hơn nữa Yin Jiu còn nhỏ hơn bạn cùng lứa một tuổi, lại thường xuyên xin nghỉ học, không đến lớp.
Phải rồi, nghe nói người giám hộ của Yin Jiu cũng rất bận. Nghĩ như vậy thì cũng không lạ gì khi cậu ấy chỉ có thể một mình đi tàu cao tốc vào cuối tuần để giết thời gian.
Ánh mắt Mori Ran nhìn Yin Jiu đầy thương cảm, cô chủ động mời: “Nếu Jiu-kun muốn ngắm núi Phú Sĩ thì không nên ngồi ở bên này đâu. Hay là đến chỗ tụi tớ ngồi nhé? Chắc một lát nữa sẽ thấy được núi rồi.”
“Được thôi.” Yin Jiu chớp mắt, đồng ý ngay không chút do dự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play