Giữa tháng 6, thời tiết oi bức, Lục Khởi Phồn ngồi trong xe nghe Chung Diệp lải nhải rất nhiều, gió điều hòa thổi khiến ống quần cậu mát lạnh.
"Con không hồi hộp." Lục Khởi Phồn bình tĩnh nhìn Chung Diệp.
Chung Diệp ngẩn người, rồi cười nói: “Không hồi hộp là tốt rồi.”
Chung Diệp đưa tay ôm Lục Khởi Phồn, cảm thán: “Tiểu Khởi lớn rồi.”
Lục Khởi Phồn giống như hồi nhỏ vùi mặt vào hõm cổ Chung Diệp, nhưng chỉ mấy giây ngắn ngủi sau, cậu đã ngẩng đầu lên, cậu đã không còn quen với việc thân mật với cha và ba nhỏ nữa, cái ôm như vậy khiến cậu thấy ngượng ngùng, nhưng Chung Diệp ôm chặt cậu không buông, cậu cũng chỉ đành ngoan ngoãn chịu đựng.
Chung Diệp ngồi trở lại chỗ của mình, Lục Cẩn Thừa ngồi bên cạnh nói: “Lúc làm bài phải cẩn thận.”
“Vâng, con biết rồi ạ.”
Lục Khởi Phồn nhìn cỏ bốn lá trong lòng bàn tay.
Tối qua Chu Tri Mông nói rất nhiều lần muốn đến tiễn cậu đi thi, Lục Khởi Phồn đều từ chối, lòng tự trọng của thiếu niên luôn kiêu ngạo và dễ vỡ, hơn nữa cậu cũng không hoàn toàn tự tin vào thành tích của mình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play