Niềm vui sướng tột độ khiến Lục Khởi Phồn có chút choáng váng, cậu cảm nhận được sự mềm mại trên môi mình.
Lông mi Chu Tri Mông khẽ run, gò má ửng hồng vì ngượng ngùng, tựa như trái đào tươi ngon nhất đúng mùa. Anh chỉ chạm nhẹ môi lên đó, chưa làm gì cả, mà ngọn lửa trong lòng Lục Khởi Phồn đã bùng cháy dữ dội. Cậu vòng tay đỡ sau gáy Chu Tri Mông, nhân anh chưa kịp hoàn hồn định trốn chạy, cậu liền hôn anh.
Khi nụ hôn thực sự ập đến, Chu Tri Mông mới biết nụ hôn trước đó chỉ là thoáng qua.
Ánh mắt Chu Tri Mông không biết nhìn vào đâu, chỉ có thể ngây ngốc nhìn lên bầu trời xanh thẳm, cho đến khi Lục Khởi Phồn cười nhắc nhở: “Quyển Quyển, thở đi.”
“Tiểu Khởi, có thể...”
Anh muốn quay ngược thời gian về lúc ban đầu, vì sự bốc đồng nhất thời của mình mà gây ra tình huống khó xử này, anh muốn dừng lại, nhưng lời chưa kịp nói hết, Lục Khởi Phồn đã dứt khoát trả lời: “Không thể.”
Lục Khởi Phồn ôm lấy mặt Chu Tri Mông, dùng đầu ngón tay lau đi giọt nước mắt nơi khóe mắt anh, rồi lại hôn lên đó, Chu Tri Mông đã không kịp né tránh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT