Muốn đua xe thì cần phải có sức bền bỉ.
Chu Tri Mông hoàn toàn không phải là đối thủ của Lục Khởi Phồn.
Sau khi bị cắn, anh ôm mặt trừng mắt nhìn Lục Khởi Phồn rất lâu. Lục Khởi Phồn không hề sợ hãi, khóe miệng còn treo ý cười, không chút hối lỗi nào. Cậu còn hỏi Chu Tri Mông có muốn chào hỏi mọi người trong đội đua không. Chu Tri Mông ngập ngừng một chút rồi lắc đầu, “Thôi đi, hôm nay nhìn anh hơi thảm.”
Lục Khởi Phồn nói được. Chu Tri Mông trầm ngâm giây lát rồi lại hỏi: “Em định giới thiệu anh với mọi người như thế nào?”
Anh vừa hỏi xong đã tự thấy lỡ lời, vội tránh ánh mắt của Lục Khởi Phồn, cúi đầu nghịch vạt áo. Lục Khởi Phồn ghé sát vào tai anh, nhẹ giọng nói: “Em sẽ nói, anh là bạn trai được đính hôn từ bé của em.”
Mặt Chu Tri Mông lập tức đỏ bừng. Lục Khởi Phồn biết rõ còn cố tình trêu chọc anh: “Chẳng lẽ anh không biết chuyện này? Không biết vụ đính hôn từ bé à?”
"Mấy chuyện đó đều là người lớn nói đùa thôi mà." Chu Tri Mông đẩy cửa xe định bước ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play