“Chào bác gái, cháu là Đặng Hiển. Cháu có món quà nhỏ coi như chút lòng thành.” Người đàn ông có dáng người hơi mập bước đến tặng quà. Trời đang vào ngày đông mà trên mặt anh ta vẫn bóng dầu, tóc thì cũng có đấy, nhưng chỗ đỉnh đầu rõ ràng là trống hơ trống hoác. Bộ vest anh ta đang mặc rất tiêu chuẩn, hơn nữa còn cài cúc áo đầy đủ, nhưng vẫn không giấu nổi cái bụng lồi ra.

“Thế này thì ngại quá.” Bà Chung cố ý tỏ vẻ bất ngờ, cười tươi rói nhận lấy gói quà. “Tiểu Mạn, ra chào Tiểu Đặng đi này.”

Rõ ràng bà Chung biết Chung Mạn dù không cam lòng đến mức nào thì cũng sẽ không làm khó bà trước mặt người khác. Thế nên bà đã quyết định tiền trảm hậu tấu, bảo đối tượng xem mắt đến tận nhà, khiến Chung Mạn có muốn trốn cũng trốn không nổi.

Nghe thấy mình được mẹ gọi từ kiểu gào thét “Chung Mạn” trở thành kiểu nhẹ nhàng “Tiểu Mạn”, cái tên Đặng Hiển hoàn toàn chưa từng nghe nói đến trở thành “Tiểu Đặng”, trán Chung Mạn đã nhăn lại thành một đường, trong lòng càng thêm chán ghét.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play