Tống Thời Miên tỉnh lại thì đã là giữa trưa.
Vừa ngồi dậy, eo cậu mềm nhũn, suýt nữa ngã sấp xuống.
Cái cảm giác này còn đau nhức hơn cả hồi đại học chạy 1500 mét.
Trước mắt cậu tối đen như mực, không nhìn thấy chút ánh sáng nào. Xung quanh rất yên tĩnh, thỉnh thoảng có tiếng động từ ngoài cửa truyền vào.
Tống Thời Miên nuốt nước bọt, cảm thấy cổ họng khô khốc. Cậu đưa tay sờ sang bên cạnh, muốn tìm điện thoại để xem mấy giờ rồi.
Trong đêm qua hỗn loạn, điện thoại của cậu đã bị Lệ Triều ném đi đâu mất, sờ mãi không thấy.
Khi cậu định lên tiếng gọi người, cửa phòng mở ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play