Trên đường ôm em bé nhân sâm quay lại, trong đầu Giang Lạc cứ mãi nghĩ tới Túc Mệnh Nhân. Đi một đoạn thì cậu nhận ra tay áo mình ươn ướt.
Nhìn xuống, cậu thấy em bé nhân sâm đang lau nước mắt bằng ống tay áo của mình, thỉnh thoảng lại ngước lên lén nhìn cậu, canh sao cho Giang Lạc thấy được dáng vẻ rơi lệ của nó.
Giang Lạc nhếch môi lên cười thích thú. Nhưng cậu là con người với trái tim sắt đá, cố ý giả bộ không nhận ra.
Em bé nhân sâm sốt ruột kéo tay áo cậu, bập bẹ nói: "Anh có thể thả em ra được không?"
Giang Lạc cười hiền từ: "Không thể."
Em bé nhân sâm khóc lóc: "Nhưng anh không thả em đi thì em sẽ bị ăn mất."
Giang Lạc cũng thương tình đáp lại: "Nhưng nếu thả nhóc đi thì anh sẽ bị bẻ chân mất."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT