Màn đêm tĩnh lặng, ánh sao lấp lánh.
Trong thành phố hiếm khi nào mới nhìn thấy bầu trời sao đẹp đến như vậy. Trăng theo tiếng gió vốn nên thật yên bình và tốt đẹp, nhưng lúc này không ai còn tâm trạng thưởng thức sao trời đẹp đến vậy nữa.
Sau khi buổi hiến tế kết thúc, Giang Lạc cởi khẩu trang ra. Chiếc khẩu trang này khiến cậu cảm thấy khó chịu, rõ ràng là cười nhưng lại lởn vởn cảm giác chết chóc, cứng nhắc và cực kỳ quái lạ.
Cậu nhét khẩu trang vào trong túi, im lặng nghe những thí sinh khẽ nói chuyện với nhau.
"Hôm nay cậu có phát hiện cái gì không?"
"Chả có gì, cậu thì sao?"
"Tôi cũng không. Nhưng mà tôi phát hiện người già trong làng này rất ít nhé."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT