Từ gốc cho tới ngọn, sợi tóc nào cũng trắng mịn không tì vết, đẹp và tự nhiên hơn tóc nhuộm ngoài tiệm rất nhiều.
Lúc Giang Lạc nhìn thanh niên tóc đen trong gương, đôi lông mày không khỏi nhíu chặt.
Khuông Chính thấy biểu cảm của cậu bèn lạnh nhạt động viên: "Trông đẹp đấy."
Lục Hữu Nhất lại gần nói: "Giang Lạc ới, sao hôm nay ông lại nhuộm tóc rồi? Mà nhuộm có nhiêu đó nhìn kỹ cũng không ai phát hiện cả. Nhưng phải công nhận hiệu quả ổn áp phết nhá."
Giang Lạc không nói lời nào mà chỉ lấy một sợi tóc trắng lẫn trong mớ tóc đen ra. Đúng như những gì Lục Hữu Nhất vừa phán, sợi tóc trắng giống như một chuỗi ngọc, nhìn cứ như đồ trang trí tóc khiến nét lạnh lùng trên gương mặt cậu dịu bớt đi, thay vào đó tăng thêm vài phần mỹ lệ. Mặc dù nhìn thì rất đẹp nhưng Giang Lạc lại cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Bị ác quỷ cướp đi sinh cơ cũng có nghĩa là sức sống và tuổi trẻ đang bị tước đoạt. Tuy mái tóc này vẫn mọc dài ra, nhưng cho dù có dài cách mấy thì nó vẫn chỉ là một mái tóc bạc mà thôi, vậy chẳng khác nào bảo cậu già sớm.
Là một kiến trúc sư đêm đêm thức trắng vùi mình thiết kế, không gì quan trọng bằng mái tóc. Nếu ác quỷ dám đứng trước mặt cậu lần nữa, cậu chắc chắn sẽ đấm vào cái bản mặt đẹp trai đến phát ghét kia một cú.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play