Không ngờ tới, thật sự là không ngờ tới.
Ban đầu Giang Lạc vì mớ thông tin kia mà loại bỏ nghi ngờ đối với Bạch Diệp Phong. Không nghĩ tới nhanh như vậy đã có cơ hội lật lớp mặt nạ của đối phương.
Phát hiện này khiến tâm trạng Giang Lạc khá hơn hẳn.
Cậu không che giấu được nụ cười, lau sạch tro giấy giữa các ngón tay. Lúc Giang Lạc lau sạch tay xong, Từ Nham vừa hay trở về.
Không biết Từ Nham đã đi đâu mà trên giày cậu ta dính chút bùn. Giang Lạc quay đầu nhìn Từ Nham, cậu ta cực kỳ cảnh giác trừng mắt lại.
Giang Lạc cười: "Cậu về rồi hả? Chậm chút nữa thôi là dính mưa đấy."
Tục ngữ có câu "đánh kẻ chạy đi không ai đánh người chạy lại"*, huống chi Giang Lạc cười lên xinh đẹp đến vậy, cậu tỏ ra rất quen thuộc, dễ như trở bàn tay hóa giải bầu không khí có hơi thù địch giữa hai người. Làm cho Từ Nham xấu hổ nhìn cậu chằm chằm, cứng đờ "Ừ" một tiếng.
*伸手不打笑脸人: Khi người khác nhận ra lỗi lầm và biết sửa sai thì không nhất thiết phải đánh họ nữa.
Giang Lạc cầm phích nước nóng rót hai ly nước, tự nhiên nói: "Ngồi đi, đứng đấy làm gì?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT