Qua điện thoại, tiếng gõ cửa của Giang Lạc và Lục Hữu Nhất dần chồng lên nhau.
Lục Hữu Nhất lại nuốt nước miếng, "Giang Lạc, làm sao bây giờ, tôi hay là gọi điện thoại báo cảnh sát đi..."
Giang Lạc tuy rằng cảm thấy báo cảnh sát không nhất định hữu dụng, nhưng hắn vẫn khuyến khích: "Cậu thử gọi xem."
Lục Hữu Nhất tắt video để gọi điện thoại, nửa phút sau, hắn một lần nữa gọi video cho Giang Lạc, vẻ mặt trống rỗng, "Giang Lạc, gọi điện cho cảnh sát không được!"
Điều này nằm trong dự đoán của Giang Lạc, hắn nói: "Trong phòng cậu có đồ vật phòng thân không?"
Lục Hữu Nhất vội vàng đi một vòng quanh phòng, khiến hắn tuyệt vọng là, căn phòng khách sạn nhỏ này không có bất kỳ đồ vật phòng thân nào, thứ duy nhất có thể gọi là "vũ khí" chỉ có chiếc móc quần áo mà hắn vừa dùng để móc tóc.
Hắn nặng nề bước chân trở lại nhà vệ sinh, nhặt chiếc móc quần áo đó lên, đang định nói gì với Giang Lạc thì ánh mắt vô tình thoáng nhìn, liền thấy trong cống thoát nước có gì đó vẫn luôn nhúc nhích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play