Giang Lạc từng bước nhỏ chậm rãi đi tới trước mặt người định mệnh, cậu ôm bụng, sắc mặt bị gió lạnh thổi đến trắng bệch, ra vẻ trọng thương vô lực. "Người định mệnh, đạo trưởng Vi Hòa."
Đêm tối che khuất nhiều thứ, người khác không thấy rõ Giang Lạc bị thương nặng đến mức nào, nhưng có thể nhìn thấy máu dính trên người và mặt cậu. Quan trọng hơn là Trì Vưu đối diện còn đứt cả một cánh tay, vậy Giang Lạc phải chịu trọng thương đến mức nào chứ?
Còn có thể trở về đã là may mắn rồi! Đạo trưởng Vi Hòa hoảng sợ, "Mau mau mau, Thiên sư Kỷ Diêu Tử, mau đỡ hắn về, tôi xem cho hắn một chút!"
"Đạo trưởng đừng lo," Giang Lạc yếu ớt cười cười, giọng nói hữu khí vô lực, "Những vết thương này đều không nguy hiểm đến tính mạng, chỉ là bị thương ngoài da, dùng nhân sâm tinh là được rồi."
Chủ tiệm quan tài và mai táng sững sờ, rồi có chút an tâm, "Suýt nữa quên chỗ ngươi còn có cái củ nhân sâm sống nhúc nhích, đạo trưởng, củ đó có 500 năm rồi, Giang Lạc ăn nó thì không cần ngươi nữa đâu."
"Nhân sâm tinh 500 năm? Vậy thì chắc chắn được rồi!" Đạo trưởng Vi Hòa thở phào nhẹ nhõm, "Chúng ta đừng chần chừ nữa, mau về thôi, bách quỷ bên kia cũng đi rồi, để Giang Lạc nhanh chóng về chữa trị."
Giang Lạc lại nhìn về phía người định mệnh, nhẹ nhàng thở dài, uể oải nói: "Người định mệnh, tôi không đánh lại hắn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT