Văn Nhân Liên và các bạn học đã ở lại Liên gia hai ngày.
Mắt thấy thời hạn ba ngày sắp đến, rốt cuộc bọn họ đã không chờ đợi được nữa, cả đám đều sốt ruột như ngồi trên đống lửa.
Sáng sớm, sau khi thấy Trác Trọng Thu và Văn Nhân Liên trở về từ chỗ của sư huynh đệ Liên gia, Lục Hữu Nhất dẫn đầu hỏi: "Bọn họ vẫn bảo chúng ta đợi Giang Lạc xuống núi sao?"
Trác Trọng Thu mặt không cảm xúc khẽ gật đầu, "Tôi đã hỏi bọn họ rất nhiều lần, nhưng chỉ cô tiểu bối Liên gia ở đó, trưởng bối đều biến mất không thấy tăm hơi. Hai ngày trước họ đã nói Giang Lạc cô thể trở về trong hai hôm nay, bảo chúng ta cứ an tâm chờ. Nhưng hai ngày đã trôi qua, Giang Lạc vẫn chưa trở lại. Tôi và Văn Nhân đi hỏi đạo trưởng Vi Hòa ở đâu trên núi, nhưng bọn họ cũng không nói rõ, chỉ nói cứ đi thẳng lên núi là đến, nhưng lại không biết vị trí cụ thể, tôi nghi trên núi có trận pháp, phải có người Liên gia dẫn đường mới lên được."
Nhưng sau trận tuyết dữ dội mấy ngày trước, chân núi đã bị chặn lại, người Liên gia không ai bằng lòng bất chấp nguy hiểm dẫn để bọn họ lên núi.
Lục Hữu Nhất quýnh đến xoay vòng vòng, "Vậy chúng ta phải làm sao đây? Bằng không chúng ta trực tiếp leo lên đi? Tôi đã chờ ở đây đến héo mòn luôn rồi."
"Chỉ đành như thế." Vẻ mặt Văn Nhân Liên ngưng trọng, y khẽ vuốt lên ngực, khuyên tai được y trân trọng đặt trong túi áo, "Trên núi có rất nhiều chỗ có thể sinh sống, nếu tìm lần lượt từng nơi thì sẽ tìm được nơi đạo trưởng Vi Hòa ở. Chúng ta ở đây chờ Giang Lạc thì quá bị động, cứ lên núi đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT