Với cái tính tuỳ hứng của chủ nhân, Cát Vô Trần chỉ có thể cố gắng thoả mãn mọi yêu cầu của chủ nhân. Nhưng lúc chủ nhân tiến vào thế giới gương, người phía sau màn vẫn còn núp trong bóng tối. Để phòng ngừa tai nạn ngoài ý muốn xảy ra, Cát Vô Trần lập tức dùng đến chiếc sáo xương mà Hoa Ly để lại cho y.
Đó là một cây sáo xương lớn cỡ chừng bàn tay. Toàn thân trắng hếu oánh nhuận như xương người, đuôi sáo gắn một sợi dây đỏ. Cát Vô Trần đứng trc cửa sổ, sau đỏ thổi liên tục ba tiếng.
Cây sáo này được làm từ xương ngón tay của Hoa Ly. Ngoại trừ gã, người ngoài sẽ ko nghe thấy tiếng sáo thổi. Một lát sau, một người áo đỏ xuất hiện giữa cơn bão tuyết rồi nhảy vào trong qua lối cửa sổ, Hoa Ly giẫm chân trần lên sàn nhà, lạnh nhạt nói: "Giữa chừng ngươi gọi ta tới làm gì?"
Cát Vô Trần đáp: "Tôi muốn anh chăm sóc chủ nhân với tôi."
Hoa Ly nhíu mày.
Cát Vô Trần nhìn người đang nằm trên đất, dẫn Hoa Ly về phòng ngủ: "Ngoại trừ canh chừng chủ nhân, anh phải trông chừng cẩn thẩn tên nhân loại mà ngài nhìn trúng kia."
Hoa Ly chợt nhớ tới dáng vẻ đáng ghét của Giang Lạc, nét mặt thay đổi, ẩn ẩn bài xích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT