Như vậy, Tê An có thể ngủ thêm mười phút nữa.
Cậu vốn dĩ là tiểu kiều thê lười biếng chỉ muốn bám giường, toàn tâm toàn ý đắm chìm trong vai diễn, vừa miễn cưỡng bò dậy lại vừa nghe được câu nói ấy, liền “rầm” một tiếng lăn trở về giường, hạnh phúc lăn qua lăn lại.
Căn phòng vẫn còn chút hơi lạnh điều hòa, giống như mấy con thú nhỏ cuộn mình ngủ đông trong chăn vậy.
“Trường Thanh... tốt nhất.”
Tạ Trường Thanh đỏ vành tai.
Cũng chẳng hiểu nhóc con này ở đâu ra nhiều lời dính dính nhão nhão ngọt như mật đến vậy.
Cậu dường như từ khi sinh ra đã không thấy có gì sai khi khen người khác, nói chuyện lúc nào cũng chân thành đến lạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT