Dữu Tử trên người chỉ có chút vật tư đó, ăn hơn nửa năm vẫn được, một năm thì thiếu rất nhiều.
Hơn nữa cũng không biết nàng bị luân hồi đưa đến thế giới nào, sống có yên ổn không, có gặp phải người xấu nào không, không có mình dựa vào, với năng lực của nàng, một khi bại lộ thì chính là vô tận tai họa……
Vân Thư càng nghĩ càng lo lắng, giống như lo lắng cho con gái đi học xa nhà, quả thực một khắc cũng không muốn nghỉ ngơi, đứng lên liền muốn đi đến địa điểm tiếp theo tiếp tục san bằng khe hở tìm vé xe.
Kết quả vừa mới đứng lên, chân đã tê cứng ngã vào trong ngực Lục Lâm Duật.
Vân Thư:…… Ta sẽ không phải ngồi xổm ở đây nửa tháng đi? Sao chân tê dại thế này! Làm như ta ôm ấp yêu thương vậy đó a uy!
Lục Lâm Duật đặt tay lên eo Vân Thư để đỡ lấy nàng, vừa vặn đặt ở bên hông.
Vân Thư vốn có dáng người đẹp đẽ, được tăng thêm qua **dung nhan tuyệt thế**, vòng eo của nàng chỉ vừa một nắm tay. Lục Lâm Duật đặt tay ở đó, bàn tay hắn suýt nữa đã ôm trọn lấy vòng eo ấy. Hắn nhíu mày, giọng đầy lo lắng: “Tỷ tỷ, tỷ phải ăn nhiều cơm vào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT