Ai ngờ Vân Thư lại suy nghĩ một lát, "ah? Ngươi gọi ta cái gì?"
Tô Ninh có chút bối rối, "lão bản ạ?"
Vân Thư nhìn tiểu hài tử rất quen mắt trước mặt, hắn... Vì sao lại gọi mình là lão bản?
Hơn nữa, sao tên này lại ở trong nhà mình?
Chẳng lẽ mình còn thuê lao động trẻ em???
Vân Thư cảm thấy hôm nay mình thực sự quá mệt mỏi, đầu óc cũng đau nhức, cứ như thể mình đã quên mất điều gì đó, mỗi khi cố gắng hồi tưởng, đầu nàng lại đau như muốn nổ tung.
Thôi, không nghĩ nữa, trước hết cứ để bảo an đưa tiểu hài tử này ra ngoài đi, nhìn tuổi của hắn cũng mười ba mười bốn, hẳn là nhớ nhà mình ở đâu, trực tiếp đưa đến cục cảnh sát là được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT