“Đúng vậy, khi còn sống hắn là người, mà lại hẳn là nhân viên công tác ở đây, bởi vì trên người hắn còn mang theo mảnh quần áo, trông giống như chế phục vậy, nếu là vật thí nghiệm, sẽ không cho hắn mặc loại quần áo này.”
Sau đó Vân Thư muốn xác nhận suy đoán của mình về mảnh vụn, hỏi Lục Lâm Duật, “A Duật, lúc ngươi đánh nhau với nó, nó có khả năng tự lành không?”
“Không có a.” Lục Lâm Duật nghe Vân Thư gọi mình “A Duật”, bề ngoài tỏ ra bình tĩnh, kỳ thực trong lòng đã sớm nở hoa, hận không thể hét về phía Cố Bùi Tư: Nghe thấy chưa? Nàng gọi ta A Duật đó ~
Vân Thư nghĩ thầm, quả nhiên là mảnh vụn mang đến hiệu quả tự lành.
“Cẩn thận! Có đồ vật!” Cố Bùi Tư bỗng nhiên lên tiếng, lập tức xoay súng trong tay, đạn bắn trúng vào vách tường bên cạnh, cọ xát ra một đốm lửa.
Lục Lâm Duật một tay bảo vệ Vân Thư, hắn vừa rồi toàn bộ lực chú ý đều đặt trên người Vân Thư và trong tầm nhìn của mình, không hoàn toàn chú ý hướng Cố Bùi Tư, “Thấy rõ là cái gì chưa?”
“Tốc độ rất nhanh, đại khái là dị chủng cấp hai, không thấy rõ lắm, có chút giống khỉ hoặc chó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT