Trên đường về nhà, Cổ Hồng Ý không còn dùng khinh công nữa.
Suy Lan Tống Khách Thủ đối với đình đài lầu các của Biện Kinh vô cùng quen thuộc, quen thuộc với việc đi như bay hoa, thân nhẹ như phi yến.
Nhưng Suy Lan Tống Khách Thủ lại không quen thuộc với đường cái, cửa hàng, ngõ xá của Biện Kinh.
Cổ Hồng Ý đi rất chậm, một là vì chiếc "lẵng hoa" người trong lòng này đã đầy ắp, mẫu đơn lay động, là tâm ý của sư thúc, Cổ Hồng Ý muốn trân trọng một chút. Hai là vì đêm nay, y đã báo thù, giết người, phóng hỏa, y nên có một giấc mộng đẹp.
"Mộng đẹp." Cổ Hồng Ý cúi mặt, nói với y.
Đi chậm, Cổ Hồng Ý vừa hay có cơ hội nhìn kỹ Biện Kinh, xem nó phồn hoa đến mức nào.
Đi qua cổng son của quan phủ, Cổ Hồng Ý dừng bước, trong lòng hiện lên bộ râu nhăn nhúm của tri phủ Biện Kinh trong gió, thầm nói: “Cảm ơn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT