Trong khoang thuyền chật hẹp, Bạch Hành Ngọc cởi vạt áo, định thay chiếc áo cưới màu đỏ nhạt. Lúc này, thanh kiếm Cẩm Thủy Tương Song Lệ dựng bên cạnh y.
Thân kiếm sáng trong như gương.
Y quỳ trong khoang thuyền, theo nhịp chòng chành của con thuyền mà khẽ lay động, hình ảnh phản chiếu của chính mình trong kiếm cũng lay động theo.
Trong mặt gương, dáng vẻ y cúi mình cởi đồ, khi quỳ mà lay động, trông thật chật vật.
Những hình xăm sẹo hiện lên từ xương quai xanh đến bụng dưới: màu xanh lơ, màu tím, màu nâu; hình vuông, hình tròn, hình đồng tiền, hình lưỡi đao nhọn, hình kẹp than.
Bạch Hành Ngọc sững sờ nhìn chằm chằm thanh kiếm, lần đầu tiên y chăm chú đếm những vết sẹo xăm mình. Trước đây y không muốn nhìn thấy chúng, mỗi khi cởi áo tháo đai lưng đều nhắm mắt lại.
Cẩm Thủy Tương Song Lệ là thanh kiếm tinh khiết hơn cả nước, phản chiếu mọi thứ rõ mồn một. Y không biết phải nói với thanh kiếm đã mất lại tìm thấy này như thế nào, chỉ đành ngây ngô nói: “Cẩm Thủy Tương Song Lệ, ngươi đừng nhìn ta.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play