Tiêu Chính Phong rời khỏi quán rượu, tay nắm chặt dây cương, thúc ngựa đi thẳng về phía trước. Chưa đi được mấy bước, hắn chợt cảm thấy bên cạnh có ánh mắt đang chăm chú dõi theo mình. Xuất thân chinh chiến, từng vào sinh ra tử nơi sa trường, hắn vốn nhạy bén với mọi biến động chung quanh.
Hắn lập tức quay đầu lại. Xuyên qua tầng tầng lớp lớp người qua kẻ lại trên phố, hắn trông thấy một thiếu niên vận trường sam đen đang lặng lẽ nhìn mình.
Thiếu niên ấy, hắn đã gặp qua vài lần – chính là nhị công tử Thẩm Việt của Tấn Giang hầu phủ. Những lần trước, Thẩm Việt luôn một thân bạch y, trắng tựa tuyết, khiến cả người tựa như không thuộc về nhân gian. Đây là lần đầu tiên hắn thấy y mặc y phục màu đen.
Màu đen ấy khoác lên vóc dáng vốn đã gầy yếu của thiếu niên lại càng trở nên nặng nề, phảng phất như trên đôi vai non trẻ kia cất giấu biết bao tâm sự không thể sẻ chia.
Tiêu Chính Phong khẽ nheo mắt. Hắn mơ hồ cảm nhận được trên người thiếu niên này có vô số bí mật, và những bí mật đó dường như A Yên cô nương cũng biết. Chỉ tiếc, hắn lại chẳng cách nào dò thấu, cũng chẳng biết giữa nàng và thiếu niên này có mối liên hệ gì.
Lúc thiếu niên kia dùng ánh mắt bình tĩnh đánh giá hắn, Tiêu Chính Phong thậm chí còn cảm nhận được một loại cảm giác quen thuộc – đó chính là ánh nhìn của đối thủ từng cận kề sinh tử với mình nơi sa trường. Khi xưa, lúc cùng Bắc Địch đệ nhất võ sĩ giao tranh, hắn cũng từng bắt gặp ánh mắt tương tự – bình thản, kiềm chế và đầy tính dò xét.
Tiêu Chính Phong khẽ nhếch môi, cười lạnh một tiếng, mày rậm hơi chau lại, mấp máy môi nói khẽ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT