A Yên bỗng khẽ run, trong lòng dâng lên một dự cảm kỳ lạ, như có làn sương mỏng lặng lẽ phủ xuống tâm can. Nàng cắn nhẹ môi, chợt nhớ Tri Quân đại nhân vẫn ở gần lều trướng, liền khẽ nhéo tay Tiêu Chính Phong, ý tứ nhắc nhở.
Tiêu Chính Phong vốn là người cẩn trọng, trầm ổn, thần trí mẫn tuệ, vậy mà chỉ vì nghe thấy âm thanh quen thuộc kia, trong lòng đã như có tiếng trống dồn dập, suýt nữa để cảm xúc mất khống chế.
Nhờ A Yên khẽ nhắc, hắn lập tức lấy lại bình tĩnh, hít sâu một hơi, ép sóng lòng xuống. Chỉnh đốn y quan, hắn theo bước Đại Việt Vương, tiến vào lều trướng của Vương Thái hậu.
Vừa bước vào, đã thấy hai bên là mấy thị nữ đứng hầu chỉnh tề, chính giữa là một phụ nhân chưa tới lục tuần, đầu đội châu quan, khoác áo lông hươu, bên hông đeo bảo kiếm nạm minh châu, trên đùi tùy ý phủ tấm da hổ.
Ánh mắt bà hiền hòa nhưng khí chất tôn quý, vẫn chăm chú nhìn về phía cửa. Khi thấy Tiêu Chính Phong bước vào, bà liền gắt gao nhìn chằm chằm, như muốn soi tỏ từng đường nét.
Tiêu Chính Phong vừa nghe thấy tiếng kia, lòng đã rối loạn như mây tan, chân như lạc giữa khoảng không. Lúc này, bị ánh mắt ấy dõi đến, tim hắn chợt siết lại, ngẩn ngơ hồi lâu mới gượng hành lễ:
— Thần Tiêu Chính Phong bái kiến Thái hậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play