A Yên nghe xong, trong lòng cũng thấy điều này quả có phần kỳ lạ. Đường đường một vị đại tướng quân như Vân Nhung, vốn chẳng phải văn thần chốn triều nghi, cớ sao lại chịu cúi đầu làm sứ giả, tự mình áp giải cống phẩm đến Yến Kinh?
Huống chi, vị Vân Nhung này năm xưa từng đẫm tay máu dân Đại Chiêu, hai bên vốn đã kết mối huyết hải thâm cừu, hắn thế nhưng vẫn dám đường hoàng tiến vào kinh sư, há chẳng phải lớn mật quá đỗi?
Tiêu Chính Phong trầm ngâm hồi lâu, mày kiếm khẽ nhíu:
“Từ Tây Man đến Yến Kinh, lại còn hộ tống cống phẩm, đường sá vốn không thể gấp rút. Dù thuận lợi cũng phải hơn một tháng mới tới nơi. Chúng ta trước hết phải dứt điểm chuyện này ở đây, rồi ta sẽ tức tốc hồi kinh.”
A Yên ngẫm nghĩ, cũng thấy là lẽ thường.
Sáng hôm sau, Tiêu Chính Phong thân chinh bắt tay điều tra kẻ tung tin đồn. Việc này tất nhiên không thể trong một sớm một chiều mà rõ ràng, còn cần hao tổn ít nhiều thời gian.
Trong khi chàng bận rộn, A Yên thì lo thu xếp lại nhà cửa, nhân tiện đến thăm chốn xưa từng cắm trại ngày nào. Những trại lớn năm ấy nay đã hoang phế, phần nhiều xiêu vẹo đổ nát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play