Mạnh Linh Phượng và Nhu Nhu rốt cuộc cũng được tìm thấy. Khi vừa giao Nhu Nhu cho Tiêu Chính Phong, Mạnh Linh Phượng liền ngất lịm tại chỗ.
Mọi người đều thấy sắc mặt nàng vàng vọt như nến, lập tức hiểu rằng e là đã lây ôn dịch, vội vàng đưa vào khu cách ly.
Còn Nhu Nhu, gương mặt đỏ bừng, trán nóng hầm hập. A Yên ôm chặt con gái vào lòng, không chịu buông, như muốn dùng vòng tay mình để chắn hết gió mưa bên ngoài.
Tiêu Chính Phong đành phải gỡ nàng ra, giao cho ngự y khám ngay. Một hồi nôn nóng chờ đợi, cuối cùng cũng rõ — may mắn thay, Nhu Nhu chỉ mắc bệnh thương hàn, tuyệt không phải ôn dịch.
Mùa hạ nóng bức mà lại nhiễm thương hàn quả là lạ, song dẫu sao vẫn không nguy hiểm bằng ôn dịch.
Mạnh Linh Phượng bị cách ly, Thành Phục Khê tự mang khẩu trang vào chăm sóc. Hai người ấy đã bao năm vào sinh ra tử cùng nhau, nay con cái đã trưởng thành, tuy thường xa cách nhưng tình cảm vẫn khắng khít như thuở nào.
A Yên đích thân chăm sóc con, ôm Nhu Nhu như ôm một hài nhi bé bỏng, nhất quyết không buông tay. Tiêu Chính Phong khuyên nàng nghỉ ngơi, nàng chỉ trừng mắt, cương quyết ở lại. Chàng đành chiều theo.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play