Sau một hồi hao tổn sức lực, dù là tháng Chạp giá lạnh, Tiêu Chính Phong vẫn mồ hôi đầm đìa.
Chàng đứng dậy, bế A Yên vào phòng tắm. Làn hơi nước trắng mờ quấn quýt, trên bờ vai rộng và lồng ngực vững chãi của chàng in hằn vô số dấu véo ngân xanh, xen lẫn những vệt đỏ do bị nàng cào cấu.
Lần này, A Yên thực chẳng hề nể nang, răng môi vừa cắn vừa gặm, bàn tay lại chẳng chút lưu tình. Nhưng kỳ lạ thay, chính vì thế mà Tiêu Chính Phong lại càng thêm hứng khởi, thương yêu nàng chẳng hề giữ lại, càng tận tình càng mãn nguyện.
Có đôi khi, chàng nhận ra, nàng càng bướng bỉnh, chàng càng thích trêu đùa, để mặc cho móng vuốt nhỏ kia tùy ý “cào xé” mình.
Trong khi cùng nàng tắm rửa, Tiêu Chính Phong vừa lấy lại hơi thở, vừa cân nhắc nên mở lời thế nào.
“Hôm nay, Hoàng thượng quả thật có nhắc đến chuyện kia… nhưng ta đã khéo léo từ chối rồi.”
A Yên khẽ ừ một tiếng, thần trí tựa như chưa thực nhập lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play