Bên kia, lời Tiêu Chính Phong vừa dứt, trong không gian tĩnh mịch bỗng vang lên một giọng nam trầm lạnh, khàn khàn mang theo khí tức mỏi mòn của năm tháng — chính là thanh âm của phế đế Lưu Khế Hi.
Hắn bật cười lạnh, giọng chứa đầy oán khí:
“Tiêu Chính Phong… hôm nay ta đã bại dưới tay ngươi, không còn gì để biện minh. Ngươi muốn giết, muốn chém thế nào cũng được. Chỉ là, dù có xuống cửu tuyền, ta cũng sẽ không quên… chính ngươi cùng Lưu Khế Trạm là loạn thần tặc tử, mưu đoạt hoàng vị của ta. Ngươi nâng đỡ hắn bước lên ngôi cửu ngũ chí tôn… tội danh ấy, cả đời ngươi cũng tẩy không sạch!”
Tiêu Chính Phong nghe vậy, giọng trầm xuống, nghiêm khắc mà kiên định:
“Chuyện đã tới nước này, ngươi vẫn chấp mê bất ngộ. Nếu hôm nay ta không công bố chân tướng trước thiên hạ, e rằng khó phục lòng người!”
Lời chưa dứt, Thành Phục Khê đã cất tiếng, âm thanh rành rọt:
“Chư vị tướng sĩ, xin hãy nhìn đây — đây chính là di chiếu năm xưa của Vĩnh Hòa Đế, trong đó viết rõ ràng, ngôi vị truyền cho hoàng trưởng tử Tề Vương điện hạ. Năm đó, Tam hoàng tử Khế Bân từng giấu nhẹm thánh chỉ, rồi Lục hoàng tử Khế Hi giả mạo di chiếu. Tất cả đã được quần thần Đại Lý Tự chứng thực, những bản di chiếu trước kia đều là giả. Chỉ có bản này mới là chân chiếu của tiên đế! Người được truyền ngôi chính là Tề Vương điện hạ, hoàng trưởng tử Lưu Khế Trạm!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT