Câu hỏi vừa thốt ra, Tiêu Vinh chỉ cúi đầu, giọng như nuốt vào cổ họng:
“Thương… ở ngay trong lòng ngực…”
Nghe thấy mấy chữ ấy, trông lại vẻ mặt Tiêu Vinh, A Yên đã mơ hồ đoán được điều gì. Bàn tay và đôi chân nàng lập tức lạnh buốt như mất hết tri giác. Nhưng rồi nàng vẫn cố siết chặt ngón tay, tìm lại giọng nói của mình:
“Ngươi mau ra ngoài chuẩn bị, đợi tướng quân về tới, cẩn thận dìu vào.”
Đợi Tiêu Vinh rời đi, nàng lập tức vội vã vào phòng, sai nha hoàn thu dọn mọi thứ. Trên giường trải sẵn chăn êm, dặn xuống bếp hầm canh gà và chuẩn bị đồ bồi bổ. Lại nghĩ lát nữa phải có người dìu vào, rèm cửa tất sẽ vướng, liền sai treo mành tre lên cao cho thoáng.
Hai hài tử, nàng ôm cả vào chỗ nãi ma ma trông nom, tránh cho khóc lóc quấy nhiễu khiến chàng chẳng yên mà nghỉ.
Đang tất bật, nàng thoáng thấy Nhu Nhu mũm mĩm đứng ngoài cửa, cúi đầu như đang nghĩ ngợi điều gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT