Khi ấy, Tiêu Chính Phong tuy một trận thành danh, nhưng thanh thế vẫn chưa vang dội đến mức khiến tiểu thư khuê các nơi tướng phủ phải biết đến. Huống chi, nàng lại là kẻ dị thế, há có thể sớm nhận ra hắn.
A Yên khẽ hừ, khóe môi điểm ý cười nhạt:
“Tương lai, chàng ắt sẽ phong hầu bái tướng, uy danh vang khắp tứ phương, không ai là không biết, không ai chẳng tỏ.”
Tiêu Chính Phong chợt nhớ lại những ngày mình khổ sở cầu mà chẳng được, từng nghe nàng nói qua những lời này. Trong mắt thoáng ý cười, ngón tay khẽ cọ nơi chiếc cằm nõn nà, giọng thấp trầm mà ôn nhu:
“Năm đó, lòng ta thực sự khổ sở, cứ ngỡ nàng chê bỏ ta.”
Giờ nghĩ lại, hóa ra không phải vậy.
A Yên lại chẳng muốn nhắc đến đoạn chuyện xưa, bèn chớp mắt, làm bộ lảng sang chuyện khác:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play