A Yên theo tỷ tỷ Cố Vân bước vào tây sương phòng – nơi ngày trước mình từng ở. Căn phòng vẫn được quét dọn sạch sẽ, sắp đặt chỉnh tề như thuở xưa. Chỉ là những vật dụng thường dùng khi ấy đã sớm được phụ thân cho người chuyển sang nhà chồng, còn lại mọi thứ vẫn nguyên vẹn. Nàng khẽ chùng mi mắt, trong lòng dâng lên một tầng cảm động. Nàng hiểu, đây là phụ thân vì thương nhớ con gái nên mới cố ý dặn dò người quét tước mỗi ngày, giữ cho nơi này chẳng khác nào thuở nàng còn ở nhà.
Cố Vân đưa muội muội ngồi xuống, nha hoàn dâng trà nóng, quả khô, điểm tâm tinh xảo rồi khom mình lui ra. Trong phòng chỉ còn hai tỷ muội, tay nắm tay, khẽ khàng nói những lời không tiện để người ngoài nghe.
Không còn ai khác, Cố Vân rốt cuộc cũng mở lòng, đem những chuyện chẳng dễ nói ra hết với A Yên:
“Thành thân đã hơn ba năm, ba năm liền sinh hai lần, liều mạng lấy thân này sinh cho hắn hai hài tử… chỉ tiếc đều là nữ nhi, chẳng được một mụn con trai. Giờ ta mệt mỏi, cũng chẳng còn muốn sinh nữa. Hắn thì thân thể chẳng còn như trước, mỗi khi đòi hỏi… ta cũng chẳng hứng thú. Nghĩ ta đường đường nữ nhi nhà lành, chẳng lẽ cả đời chỉ để nhọc lòng vì chuyện sinh con sao? Cả nhà trên dưới đều dán mắt vào bụng ta. Nay ta đã nghĩ thông, không sinh nữa. Dù chỉ có hai đứa con gái, cũng là bảo bối của ta. Tỷ phu của muội, mặc kệ hắn muốn thế nào, cứ để hắn muốn ra sao thì ra vậy.”
A Yên hơi chau mày:
“Tỷ phu bên người… còn nhận thêm ai khác?”
Cố Vân thở dài, gật đầu:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play