A Yên tiến thêm một bước, đôi con ngươi trầm tĩnh như nước, khóa chặt lấy Lý Minh Duyệt, giọng lạnh lùng nhưng không gợn sóng:
“Chuyện này, bất kể ngươi cố ý hay vô tâm, ta tất sẽ tra rõ, bẩm báo tường tận lên Tề Vương. Nhưng trước khi làm vậy, còn một việc – là chuyện riêng giữa ta và ngươi – cần hỏi cho minh bạch.”
Tiêu Chính Phong khẽ cau mày, vốn không muốn nàng nhúng tay vào, lập tức nắm lấy cổ tay A Yên, ý bảo đừng nói gì thêm. Nhưng nàng lại rút tay ra, ánh mắt bình thản song ẩn một tia sắc lạnh:
“Chính Phong, chàng đưa mọi người ra ngoài trước. Linh Phượng, muội dìu Song Ngư muội muội rời khỏi đây. Ta và Lý phu nhân còn đôi lời muốn nói.”
Tiêu Chính Phong hơi sững người. Trong đáy mắt nàng khi ấy có vẻ lạnh lẽo đến mức khiến người ta liên tưởng tới con sói bảo vệ con non, cuối cùng chàng vẫn im lặng lui ra.
Mạnh Linh Phượng toan mở miệng, lại bị Thành Phục Khê kéo nhẹ.
Nàng bực bội thì thầm:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT