A Yên khẽ sai Hách ma ma bồng Nhu Nhu lại gần. Nhìn Tiêu Chính Phong ôm con, gương mặt tràn đầy thương yêu, động tác cẩn trọng như nâng niu báu vật, nàng không khỏi mỉm cười đùa:
“Giờ đã có nữ nhi, e rằng thiếp phải xếp hàng sau mất thôi.”
Tiêu Chính Phong nhướng mày, liếc nàng một cái:
“Chớ nói bậy, sao có chuyện đó được!”
Hắn vốn còn nghĩ mình vừa qua bên kia trận địa một chuyến, vậy mà chỉ cúi xuống đã bắt gặp đôi mắt long lanh như nước của tiểu bảo bối, môi hồng khẽ cong như cười với hắn. Trong lòng hắn chợt mềm nhũn, ngọt đến mức hận không thể hôn lấy một cái.
A Yên cũng ghé lại, khẽ chọc cho con bé cười khanh khách. Tiểu hài tử đáng yêu, chỉ khẽ chạm là môi cong nở nụ cười. Hai vợ chồng cứ thế quấn quýt bên con, cho đến khi bên ngoài truyền tin từ Tề Vương phủ: Tề Vương đã hồi phủ, phái người tới đón Lý Minh Duyệt.
A Yên tự mình an bài, lúc này mới thở ra một hơi. Giúp nàng ta đến đây coi như đã tận tình, từ nay mỗi người một đường, tốt nhất là không xen vào việc của nhau nữa. Nếu nàng ta còn nuôi tâm cơ, vậy cứ để Thẩm Việt tự lo liệu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play