Kỳ thực, chiếc vòng tay hồng ngọc kia, đối với Lý Minh Duyệt mà nói, chẳng phải thứ mang lại ký ức gì đẹp đẽ.
Có những chuyện, nàng chôn sâu trong lòng, vĩnh viễn sẽ không thổ lộ với bất kỳ ai, kể cả người từng là gối ấp tay kề – Tiêu Chính Phong – nàng cũng chưa từng nói.
Lần đầu tiên nàng nhìn thấy chiếc vòng tay ấy, là trên cổ tay của một tức phụ trong đại phòng Tiêu phủ, thứ được chính tay lão tổ tông ban thưởng. Những tức phụ khác đỏ mắt ghen tị, lén bảo với nàng rằng: đó là vật hồi môn của lão tổ tông, trong thiên hạ chỉ có một chiếc duy nhất. Không cần nói cũng biết nó quý giá đến nhường nào. Ai được ban vòng tay ấy, tức là người được lão tổ tông thương yêu và tín nhiệm nhất, là tức phụ được sủng ái hơn cả.
Khi ấy, trong lòng nàng trào dâng một vị đắng khó tả. Trước khi gả chồng, nàng vốn chỉ là một thứ nữ không ai để mắt, nếu không phải trời sinh thông minh, biết tự mình cố gắng, miễn cưỡng đỗ vào nữ học, thì có lẽ cả đời này cũng chẳng được phụ thân coi trọng.
Về sau, nàng gả cho Tiêu Chính Phong – vị võ tướng trấn thủ biên ải – vẫn ngỡ từ đây có thể chôn vùi bóng ma quá khứ. Nào ngờ làm dâu một gia tộc lớn, ngay cả các tức phụ cũng phải phân ra hạng bậc.
Một chiếc vòng tay hồng ngọc, có thể ban cho người khác, nhưng tuyệt nhiên không đến tay nàng. Dẫu nàng là thê tử của tôn tử được lão tổ tông thương yêu nhất.
Có lần nàng đem chuyện ấy kể với Tiêu Chính Phong, vốn mong người nam nhân ấy sẽ an ủi đôi câu. Nhưng chàng chỉ liếc nhìn, giọng nhạt tựa sương:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play