Từ ngày A Yên mang thai, Tiêu Chính Phong tự nhiên chẳng nỡ để nàng phải động tay vào bất cứ việc gì, chỉ e nàng mệt nhọc mà ảnh hưởng đến hài tử trong bụng. Thanh Phong vốn có thể thay nàng lo liệu chuyện trong ngoài, nhưng nay nàng ấy cũng đang mang thai, nên chàng liền gọi Hách ma ma và Sài Chín tới, giao một người quản chuyện trong, một người đảm việc ngoài. Chàng lại đặc biệt dặn, bất cứ việc gì cũng không được để phu nhân phải nhọc lòng.
Hách ma ma và Sài Chín vốn hiểu rõ, tướng quân nhà mình là bậc thiên hạ đệ nhất yêu thương phu nhân, nay phu nhân lại đang mang thai, tất nhiên là “trời đất bao la, phu nhân lớn nhất”.
Sắp xếp xong chuyện trong phủ, Tiêu Chính Phong liền nghĩ cách để Thành Phục Khê rời đi.
“Phu nhân ta dạo này thân thể không khỏe, cần tĩnh dưỡng, không tiện tiếp khách. Trong phủ phải giữ thanh tịnh.” – Chàng nói thẳng.
Thành Phục Khê vốn chẳng phải kẻ ngốc, thấy Tiêu Chính Phong hôm qua còn mời đại phu bắt mạch cho phu nhân, hôm nay đã nói những lời này, lại thêm đôi mắt chàng cười khẽ chẳng giấu được ý vui mừng, thì còn gì mà không hiểu. Hắn lập tức ngoan ngoãn thu dọn tay nải:
“Nếu vậy, ta tạm ra khách điếm nghỉ ngơi ít hôm.”
“Hảo, hảo, hảo!” – Tiêu Chính Phong nghe thế thì như trút được gánh nặng, lập tức tiễn ra, chẳng buồn giữ lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT