Sáng hôm sau, trời còn mờ sương, Tiêu Chính Phong đã rời phủ, A Yên từ đầu đến cuối chẳng kịp thấy bóng dáng. Nàng vốn dậy sớm, nhưng hôm nay cả người uể oải, chẳng còn chút sức lực. Cố gắng chống người ngồi dậy, mới đi được vài bước, đôi chân mềm nhũn liền khựng lại, đành quay về, chậm rãi nằm xuống.
Tiếng động trong phòng khiến Đồ Bạch bên ngoài vội bước vào, đỡ nàng ngồi vững:
“Tướng quân sáng sớm đã phân phó, nói hôm nay chạng vạng sẽ về, bảo phu nhân đừng bận tâm.”
A Yên vừa nghe, bất giác nhớ tới chuyện tối qua, hai má nóng bừng, hừ khẽ một tiếng:
“Ai thèm bận tâm tới hắn!”
Cái nam nhân này, thật là quá hư! Dù nàng hôm qua đã ngà ngà men rượu, đầu óc vẫn tỉnh táo, biết rõ hắn cố tình dùng đủ mọi cách để ép nàng nói ra mấy lời kia. Nào có ai lại dây dưa lăn lộn nữ nhân đến vậy chứ…
Đồ Bạch nhìn dáng vẻ của nàng, dường như hiểu ra điều gì, khẽ che miệng cười trộm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play