Hôm ấy, A Yên thong thả bước ra hậu viện, muốn xem qua đám vườn ươm mà Tiêu Chính Phong đã tự tay gieo trồng. Nào ngờ vừa đến gần, nàng thấy mấy luống mầm non đã úa rũ, lá héo xõa xuống đất, chỉ còn vài cây xanh non cố bám lại, kết được ít trái nhỏ bằng nắm tay.
Trong lòng không khỏi xót xa, nàng khẽ đưa tay vuốt nhẹ những mầm còn lại, thầm nghĩ: nơi biên cương này, đến cả hoa màu cũng khó lòng trưởng dưỡng, trách chi rau quả ngoài chợ giá đắt như vàng, đôi khi còn quý hơn thịt tươi hay lương thảo. Giờ mới hiểu, tất cả cũng là vì vậy.
Kiếp trước, nàng từng khai khẩn đất hoang để trồng rau, tuy chẳng dám nhận là tinh thông, nhưng cũng đôi phần hiểu biết. Nghĩ thế, nàng bèn nhổ bỏ hết mầm đã úa, rồi rửa sạch bãi đất bên cạnh.
Hôm nay, Màu Son cùng Liễu Hoàng cũng theo ra phụ giúp. Thấy cảnh ấy, Màu Son buột miệng:
“Phu nhân, đất ở đây vốn chẳng hợp gieo giống này, lại thêm gió lạnh hun hút, cây non khó sống lắm.”
A Yên nghiêng đầu hỏi:
“Vậy ở nhà các ngươi thường trồng những gì?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT